tháng 8 27, 2011

Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm


Thu không phải là mùa sầu. Ấy chính là mùa yêu, mùa yêu nhau bằng linh hồn, mùa những linh hồn yêu mến nhau. Tiếng nói thành ra nhỏ hơn, cổ họng hơi chùng giây, âm nhạc của lời tình đàn theo một bậc thấp. Sự ngông cuồng bớt rất nhiều, người ta ngoan hơn, để mười hay hai mươi ngón tay đan với nhau, và lắng nghe sắc trời xanh xuống ôm lấy lứa đôi như một tấm áo che sương. Ấy là những giờ thân mật dạo qua hai hàng cây; ấy là chiếc thuyền trễ trên hồ tàn sen, bị cảm buổi chiều tím.

Trời muốn lạnh, nên người ta cần nhau hơn. Và người nào chỉ có một thân, thì cần một người khác. Xuân , người ta vì ấm mà cần tình.

Thu, người ta vì lạnh sắp đến mà cũng rất cần đôi.

Cho nên không gian đầy những lời nhớ nhung, những linh hồn cô đơn thả ra những tiếng thở dài để gọi nhau, và lòng tôi nghe tất cả du dương của thứ vô tuyến điện ấy.

-Trường ca thu|Xuân Diệu-





Xuân Diệu bảo thu cũng là một mùa xuân, xuân là bình minh ấm còn thu là bình minh mát. Tớ không thích thế, vì vốn dĩ tớ không thích mùa xuân (xấu tính haha)...

Mùa thu là mùa thu. Dù có mơ hồ, chống chếnh và bất an cũng xin hãy cứ để là mùa thu như thế.

Thu, vì lạnh sắp đến mà có người cần đôi, nhưng cũng có kẻ vì lạnh ấy mà rất muốn "Một mình với mùa thu"...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét