tháng 5 26, 2015

Dặn dò



Nếu nhắn tin cho người ta mà lâu không thấy người ta trả lời, đừng nhắn nữa, không có sự chờ đợi thấp hèn đến thế.

Nếu không có ai bên cạnh, hãy thử một mình nghe nhạc, đọc sách, xem phim, viết blog, viết nhật ký... Nếu như cảm thấy đau đớn trong lòng, hãy tìm một góc nhỏ hoặc trốn trong chăn khóc một trận long trời lở đất, chẳng cần ai đồng tình thương hại. Khóc xong rồi ngày mai lại vui vẻ tiếp tục cuộc sống.

Lúc không vui buổi sáng có thể ngắm trời xanh mây trắng, buổi tối có thể ngắm trăng ngắm sao, đất trời bao la rồi sẽ có nơi thuộc về mình. Thà rằng đau một cách cao ngạo còn hơn yêu trong lén lút. Cần phải biết trân trọng bản thân mình trước thì mới có thể nhận được sự trân trọng từ người khác. 

Hãy tìm một người bạn tri kỷ chứ không phải người yêu.

Nhớ kỹ ngày sinh của người mình yêu thương, đó là gia đình và cả chính mình. Sinh nhật mình không ai tặng quà cũng chẳng sao, mình vẫn có thể mua quà tặng ba mẹ. Nên nhớ, cha mẹ là người vất vả nhất khi mình sinh ra đời.

Lúc rảnh rỗi hãy nghe một đoạn nhạc hòa tấu nhẹ nhàng, đọc vài trang sách hay, ngủ một giấc trưa. Khi tâm trạng không vui cũng có thể ngủ một lát, nhưng rồi phải tỉnh dậy, có thể đi đâu đó thật xa, nhưng rồi phải trở về.

Bắt đầu từ bây giờ, phải thông minh một chút, đừng bao giờ hỏi người khác có nhớ mình không, có yêu mình không? Nếu người ta nhớ và yêu mình thì người ta khắc sẽ có cách biểu đạt… Những lời này mà thốt đi thốt lại từ miệng mình thì người ta sẽ trở nên kiêu ngạo và không quan tâm.

Không nên quá quan trọng hóa một số người hoặc một số việc, hãy để tất cả thuận theo tự nhiên. Thế giới này vốn không công bằng mà, quá quan trọng một việc gì đó sẽ đánh mất giá trị của bản thân.

Đừng vì bất cứ ai hay bất cứ việc gì mà ngược đãi bản thân như nhịn đói, khóc lóc, tự kỷ, stress… đấy là những hành động chỉ có ngốc mới làm. Tất nhiên, đôi khi có ngốc nghếch một chút cũng chẳng sao, chẳng ai phải thông minh suốt cả đời…

Hãy học cách thay đổi mình khi nỗi đau đến. Có những lời, nên chôn chặt trong lòng. Có những nỗi đau nên lẳng lặng quên đi. Khi đã trải qua, thấy mình trưởng thành hơn, tự mình hiểu là đủ. Có những thay đổi mình không cần phải nói ra, người ta sẽ nhìn thấy.

Hạn chế tranh cãi với người khác. Trong cơn giận người ta rất đáng sợ, sẽ vì mất điều khiển mà nói hoặc làm những điều đáng sợ không kém. Hãy nhẫn nhịn rồi suy nghĩ căn nguyên của vấn đề mà giải quyết trong êm đềm.

Cho dù phát sinh mâu thuẫn với bất cứ ai, cố gắng giải quyết trong vòng 24h, càng để lâu sự việc sẽ càng khó giải thích. Nếu trong phạm vi chấp nhận được hãy xin lỗi trước. Ngẫu nhiên làm người có lỗi trước cũng không phải là việc quá tệ đâu.

Đi làm rồi bước ra xã hội, sẽ không thể còn được giản đơn, được vô ưu như ngồi trên ghế giảng đường nữa. Vậy thì hãy bước cho vững chãi, học cách trưởng thành dần, lắng nghe lời khuyên của phụ huynh, tin vào chính bản thân mình và đừng quá tin người...  Không bao giờ chạy theo những thứ phù du, và đôi khi phải học cách chấp nhận sự thiếu công bằng.

Hãy yêu thương gia đình từ những việc nhỏ nhất. Sau tất cả, chẳng đâu bằng chính gia đình mình.

Đến trái đất còn quay nghiêng nên đừng mong mọi thứ bằng phẳng. Honestly I wanna see me be brave!...

Viết trước thềm tốt nghiệp 2015.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét