tháng 7 04, 2011


 Tuy nhiên, thứ mà tôi thấy cậu giống nhất chính là cái hòm thư. Hòm thư có ở bất cứ nơi đâu, nhưng nếu cố công đi tìm sẽ chẳng bao giờ gặp được.  Và bất đồ nó lại nằm ở một góc phố buồn tẻ nào đó. Ngày nắng, ngày mưa, đêm tối, ở khắp nơi trên thế giới đều có cái hòm thư ấy, như ánh trăng rọi chiếu lên tất cả mọi mặt nước.
 Ngay cả nơi tôi đang sống đây, vào lúc này.
 Cái đêm mưa ấy, sao mà khó lòng chia tay đến thế. Tôi giống như một con ngựa con bị đem đi bán. Để mùa hạ có Otohiko và có cậu đừng trở thành một tình cảm uỷ mị, để lọn tóc gáy đừng bị ai đó kéo lại, để cảm giác muốn quay trở lại đừng thôi thúc nữa, trong xe, tôi đã chỉ nghĩ tới cái hòm thư.

[N.P - Banana Yoshimoto]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét